Những vần thơ ngọt ngào của cô giáo Ánh Nhung đã góp phần thúc đẩy các phong trào thi đua của nhà trường, các cuộc vận động của ngành như: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”; “Mỗi thầy cô giáo là tấm gương đạo đức tự học và sáng tạo”; “Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực”… Mỗi năm học tới, mỗi phong trào mới, cô lại cho ra đời những vần thơ mới. Chúng tôi cứ thích thú, háo hức truyền tay nhau những sáng tác của cô. Để rồi ai nấy đều gật gù, tấm tắc: “Chị ơi, hay quá!”, “Sao mà tài thật đấy!”… Cô chia sẻ, khả năng sáng tác thơ ca đến từ khi cô còn nhỏ tuổi. Cô Ánh Nhung sinh ra và lớn lên tại một làng quê ngoại thành thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội. Có lẽ chính cuộc sống nơi đồng quê thanh bình đã nuôi dưỡng tâm hồn thi sĩ, lãng mạn, yêu đời, cho cô óc quan sát và trí tưởng tượng bay bổng để từ đó, những vần thơ ngọt lành, giản dị cứ thế cứ thế ra đời. Đó có thể là những vần thơ ấp ủ bao ngày được đăng lên các trang báo nhưng đó cũng là những vần thơ vui dí dỏm ngộ nghĩnh cô gửi tặng bạn bè đồng nghiệp trong trường.
Những sáng tác của cô Ánh Nhunggắn với phong trào thi đua của nhà trường, của ngành và nó còn mang hơi thở của thời đại. “Gói nắng” chính là một bài thơ như thế. Dịch bệnh Covid - 19khiến học sinh cả nước có kì nghỉ Tết kéo dài đến sát hè và cũng vì vậy, mùa hè đến rồi mà cả cô và trò vẫn “nhẫn nại lật từng trang” trong cái nắng chói chang oi ả… Bằng tài năng thơ ca của mình, cô giáo “gói nắng lại” để không gian “chỉ còn toàn bóng mát”. Hành động chứa đựng tình thương bao la với học trò. Bài thơ ra đời đã tiếp thêm sức mạnh cho những người giáo viên trên mọi miền Tổ quốc, thêm sức mạnh cho những cô cậu học trò. Tất cả cùng cố gắng để khép lại một năm học nhiều khó khăn, biến động nhưng vẫn đầy ắp thành công.
“……Hè năm nay ve hát
Cùng bài giảng của cô
Nên phải gắng nói to
Sợ trò nghe không rõ.
Cả cô trò cùng cố
Nhẫn nại lật từng trang
Chữ ngay lối thẳng hàng
Cố lên trò yêu nhé.
Tháng bảy đang ngấp nghé
Con sẽ được nghỉ thôi
Nắng cô cất bớt rồi
Chỉ còn toàn bóng mát.”
( Trích “ Gói nắng”- Trịnh Thị Ánh Nhung)
Là Tổ trưởng chuyên môn tổ Ba của mái trường Tiểu học Thanh Xuân Trung, những vần thơ “thay lời muốn nói” đã giúp cô Ánh Nhung “dân vận” thật khéo léo, tài tình. Ý tứ thể hiện qua những vần thơ có tính nhân văn sâu sắc, vừa ngắn gọn dễ hiểu lại mang nhiều tầng ý nghĩa. Nó định hướng, bồi đắp, thắp lên ngọn lửa say mê cho thế hệ trẻ chúng tôi thêm quyết tâm, cống hiến với nghề. Không những thế, là một cộng tác viên của báo Giáo dục và Thời đại - tờ báo gối đầu của biết bao thế hệ nhà giáo Việt Nam, những bài thơ, những sáng tác mộc mạc, gần gũi của cô giáo Trịnh Thị Ánh Nhung lại càng có giá trị giáo dục to lớn. Mỗi áng thơ như một làn gió mát khiến cho chúng tôi- những đồng nghiệp dưới mái trường Thanh Xuân Trung nói riêng và lớp lớp những nhà giáo trên khắp mọi miền đất nước được tiếp thêm sức mạnh, thêm động lực để sáng tạo, tận hiến cho sự nghiệp trồng người, để thêm yêu người, yêu nghề cao quý.Cũng vì thế, chúng tôi càng thêm cảm mến, yêu quý và khâm phục người chị, người đồng nghiệp nhỏ nhắn với nụ cười ấm áp trên môi.
Những vần thơ của cô tràn đầy cảm xúc, vừa bay bổng lại vừa gần gụi. Bài thơ “Mùa yêu thương” như một món quà nho nhỏ mà cô Ánh Nhung dành tặng cho biết bao bạn bè đồng nghiệp nhân ngày Hiến chương của các nhà giáo. Bài thơ cũng là phút trải lòng, bộc bạch tâm sự về chuyện nghề rất đỗi “bình thường”, “giản đơn” nhưng hành trang những người thầy, người cô mang theo là cả một bầu trời yêu thương “dành tặng cho con trẻ” và rồi chính họ lại ”cháy hết mình” với tình yêu thương bao la đó. Những vần thơ trong sáng nói trúng, nói đúng về nghề, chạm đến trái tim của những người thầy khiến những người làm nghề như chúng tôi như được trút bầu tâm sự, từ đó càng thêm ý thức, trách nhiệm với nghề cao quý mà mình đã lựa chọn.
“…Mùa đã về trong trang vở thơm tho
Trên bảng đen giăng giăng hàng hoa trắng
Bao tình yêu muốn gửi vào trong nắng
Tặng bạn bè nhân ngày lễ hiến chương.
Nghề chúng mình cô giáo rất bình thường
Mang tình yêu dành tặng cho con trẻ
Từng con chữ nhắc nhở con thật khẽ
Từ ê - a đến nói tiếng gọi mời.
…Gửi ngàn lời trân trọng tặng thầy cô
Cùng đồng nghiệp trên mọi miền đất nước
Ngày hiến chương càng phải thêm mực thước
Cháy hết mình cho hoa mãi ngát hương.”
( Trích “Mùa yêu thương”- Trịnh Thị Ánh Nhung)
Bên cạnh động viên, khuyến khích đồng nghiệp về công việc chuyên môn, cô giáo Nhung còn quan tâm chia sẻ, truyền đạt kinh nghiệm với đồng nghiệp biết dung hòa mọi việc trong cuộc sống để luôn "bay bổng", yêu đời và say nghề.
“…Cuộc sống mà cần phải biết dung hòa
Để vui - buồn không làm mình trăn trở
Nghĩ giản đơn như trăm hoa đua nở
Cho tâm hồn bay bổng để rồi say.”
( Trích “Cô giáo Tiểu học” - Trịnh Thị Ánh Nhung)
Là một giáo viên khiêm nhường, mẫu mực, có trách nhiệm, luôn hết lòng vì học sinh, được mọi người nể phục, cô Trịnh Thị Ánh Nhung luôn ý thức rằng để góp phần nâng cao chất lượng giáo dục thì người giáo viên cần phải có tinh thần trách nhiệm cao, tận tụy với công việc và yêu thương học sinh như con em ruột của mình. Trong quá trình dạy học,cô còn đan xen giảng giải, truyền đạt kiến thức bằng những câu thơ dễ thuộc, giúp học sinh ghi nhớ kiến thức một cách dễ dàng, nhanh chóng. Đã có những bạn học sinh được ảnh hưởng tích cực từ sự hoạt ngôn của cô giáo, được cô giáo bồi đắp, nuôi dưỡng tình yêu với thi ca cũng cho ra đời những sáng tác vô cùng đáng khích lệ:
“Cô giáo của em
Hằng ngày vất vả
Dạy dỗ chúng em
Từ nhỏ tới lớn…”
(Trích bài thơ “Cô giáo của em ” của bạn học sinh Nguyễn Tiến Hưng gửi tặng cô giáo chủ nhiệm của mình, cô Trịnh Thị Ánh Nhung)
Với lòng say mê nhiệt tình, sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi, tinh thần trách nhiệm và đặc biệt là lòng tận tâm, nhiệt huyết với sự nghiệp “trồng người”, cô giáo Trịnh Thị Ánh Nhung thật xứng đáng là một giáo viên tiêu biểu trong ngành giáo dục và là tấm gương sáng trong phong trào “dân vận khéo”. Cách “dân vận” của cô thật độc đáo, khó có thể bắt chước theo kịp bởi tài năng thi ca của cô là thiên bẩm. Xin chúc cho cô sẽ luôn luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để hoàn thành tốt sự nghiệp trồng người, xứng đáng với niềm tin yêu của lớp lớp học sinh thân yêu!
Một số bài thơ của cô giáo Trịnh Thị Ánh Nhung được đăng trên các trang báo:
Bài thơ “Mùa yêu thương” được đăng trên báo Người Hà Nội
Bài thơ “Gói nắng” được đăng trên báo Giáo dục và Thời đại số 143 ra ngày 15/6/2020
Cô giáo tiểu học
Chúng mình là cô giáo tiểu học thôi
Nên tâm hồn luôn mộng mơ, bay bổng
Yêu thiên nhiên mong bình yên cuộc sống
Thích làm thơ ngắm trăng gió hiền hòa.
Sau giờ học trên bục giảng thăng hoa
Trở về nhà cũng phải lo cơm áo
Cũng đi chợ mua rau, dưa, đong gạo...
Cơm dẻo, canh ngon chờ con mỗi cuối chiều.
Cuộc sống đời thường nhiều lắm thương yêu
Thích lang thang cà phê khi rảnh rỗi
Ngồi lặng yên ngắm người xe rất vội
Rồi la cà sắm quần áo lúc "sêu".
Nghề chúng mình sáng đi dạy rất đều
Hết mặt trời về nhà trong yên ả
Cũng "đi bão" khi ngồi xem bóng đá
Cũng la cà quán xá với bạn yêu.
Cũng "rô rô" hò hét cũng liêu xiêu
Chân chữ bát khi lỡ vui quá chén
"Du lịch bụi" hè về như đã hẹn
"Quẩy tung trời" cùng cô giáo đấy thôi.
Sau bục giảng cuộc sống vẫn rất "đời"
Bởi chúng mình cũng là "người" thôi nhỉ!
Cũng buồn - vui cũng ân tình thủ thỉ
Có tâm hồn như muôn vạn loài hoa.
Cuộc sống mà cần phải biết dung hòa
Để vui - buồn không làm mình trăn trở
Nghĩ giản đơn như trăm hoa đua nở
Cho tâm hồn bay bổng để rồi say.
Bài thơ “Cô giáo Tiểu học” được đăng trên báo Người Hà Nội