NGƯỜI BẠN MẾN YÊU CỦA CHÚNG EM!
“Phải làm gì cho thật ngầu!....”
Đó chính là câu nói quen thuộc của Cường – Một người bạn thân cùng lớp với em. Em và Cường đã học chung suốt từ năm lớp 1 đến bây giờ. Nếu có ai đó hỏi về một tấm gương tốt trong lớp, chắc chắn cái tên mà được các bạn lớp em hay nhắc đến nhất đó chính là Cường. Tên đầy đủ của bạn ấy là Trần Cao Cường. Đối với chúng em, bạn ấy thật sự “Rất ngầu”!.
Những lúc ở trường, bọn em thường hay gọi Cường với cái tên thân mật:“ Ông Bầu”. Sở dĩ Cường được gọi như vậy vì bạn ấy có một dáng người khá mập mạp và săn chắc. Khuôn mặt tròn xoe và một cái bụng cũng rất tròn.
Cường là một người rất gần gũi, cởi mở và hoà đồng với tất cả mọi người. Vì vậy, ai cũng thích chơi với bạn Cường. Trong các giờ ra chơi, chúng em thường tập trung lại với nhau và chơi các trò chơi rất vui, có những lúc cả nhóm lại cùng nhau ngồi đọc sách và bàn luận sôi nổi.
Giờ ra chơi của chúng em
Đọc sách là một trong những sở thích của Cường
(Cường ngồi ở vị trí đầu tiên tính từ bên trái sang)
Ở lớp, trong các giờ học, bạn ấy rất chăm chú nghe giảng và thường xuyên giơ tay phát biểu xây dựng bài. Những câu hỏi của cô, Cường thường trả lời rất hay và đúng nên được cô giáo khen. Không những vậy, bạn ấy còn biết giúp đỡ các bạn cùng lớp khi họ gặp khó khăn trong học tập. Nếu ai đó có bài nào chưa hiểu kĩ thì lại cắp sách vở ra hỏi Cường. Những lúc như vậy, Cường giảng lại cho mọi người rất tận tình và chu đáo. Cũng nhờ có sự hướng dẫn của bạn Cường, em đã nhiều lần giải được các bài tập khó cô giao. Đọc sách là một trong những sở thích của Cường, chính vì vậy mà bạn hiểu bài và tiếp thu kiến thức rất là nhanh. Từ lớp 1 đến bây giờ, năm nào Cường cũng nhận được giấy khen. Đặc biệt, trong năm nay, Cường thường xuyên nhận được phần thưởng thi đua theo tháng của cô giáo em.
Cường được nhận phần thưởng thi đua tháng
Không chỉ sôi nổi trong học tập mà bạn Cường còn luôn đi tiên phong trong các phong trào, hoạt động của nhà trường. Em nhớ, ở học kì I, bạn được cả lớp gọi là “Kiện tướng kế hoạch nhỏ” vì bạn ủng hộ tới 15kg giấy vụn. Hoạt động nào bạn ấy cũng tham gia đầy đủ và luôn nhắc nhở các bạn trong lớp nhớ tham gia. Mỗi khi mang sách, vở hay truyện đi ủng hộ cho các bạn vùng sâu vùng xa, bạn thường mang những quyển sách còn khá mới và gói bọc rất cẩn thận vì bạn nói “ Các bạn ở nơi xa còn khó khăn, thiếu thốn hơn chúng ta. Sách vở cũ quá làm sao mà dùng được!”. Bạn ấy có một đức tính rất tốt đó là giản dị và tiết kiệm.Vì thế, mỗi lần có chương trình quyên góp tiền để ủng hộ cho các bạn nghèo là bạn lại có tiền để ủng hộ luôn.
Giữa em và bạn Cường cũng có biết bao nhiêu kỉ niệm. Trong đó, có một kỉ niệm rất đặc biệt mà có lẽ em sẽ nhớ mãi trong cuộc đời mình. Vào học kì I vừa qua, hôm đó là một ngày cuối tháng 11. Cũng như bao ngày khác, em thường tự đi xe đạp đến trường. Bỗng nhiên buổi chiều tan học về, em xuống lấy xe thì nhìn thấy chiếc xe của mình đã bị hỏng không thể đi về nhà được nữa. Vì thế, em đã quyết định đi bộ về nhà và để xe lại trường chờ hôm sau bố mẹ em đến chở về sửa lại. Nhưng thật không may, khi em vừa đi được một đoạn đường thì trời lại đổ mưa to. Em đã nghĩ “ Hôm nay mình thật là đen đủi!”. Mưa to kèm theo gió khiến em cảm thấy khá lạnh. Bỗng nhiên, không biết bạn Cường từ đâu đi xe đạp đến gọi em và bảo:
- Cậu lên xe tớ đèo về nhà nhé!
Em vội vàng cảm ơn bạn và trèo lên xe ngồi. Chúng em đi chung trên một chiếc xe, mặc chung nhau một chiếc áo mưa. Vì trời mưa to nên hai đứa cùng nhau đạp xe đạp cho bớt nặng. Vừa đi, chúng em vừa nói chuyện rất vui vẻ và quên luôn đi cái cảm giác lạnh ướt của trời mưa. Chẳng mấy chốc bạn ấy đã đưa em về đến cửa nhà mình. Khi nhìn xuống chân, em thấy cả hai đứa đều đã bị ướt hết quần và giầy. Chắc bạn ấy cũng đang có chung một cảm giác với em: Rất lạnh!. Em mời Cường vào nhà để lấy máy sấy hong quần áo cho khỏi bị cảm lạnh. Thật may, hôm đó mẹ em lại ở nhà. Mẹ em đã pha cho mỗi đứa một cốc trà gừng ấm, sau đó rán cho mỗi đứa một chiếc xúc xích ăn cho ấm bụng trong lúc chờ trời ngớt mưa để Cường còn về nhà.
Chúng em đã cùng nhau đi dưới mưa trên chiếc xe đạp ấy…
Sau ngày hôm đó, tình bạn của chúng em lại ngày càng khăng khít hơn.
Mỗi khi nhớ tới bạn Cường, em lại thấy mình còn cần cố gắng thật nhiều hơn nữa. Bạn Cường xứng đáng là một tấm gương sáng cho cả lớp chúng em học tập và noi theo. Những việc làm ý nghĩa của Cường thật đáng trân trọng và tự hào, nó góp phần vào cho thành tích của lớp em. Em mong rằng bạn ấy sẽ mãi là một tấm gương tốt cho cả lớp và mong rằng lớp em sẽ có nhiều tấm gương quý giống như Cường.
Thanh Xuân Trung, ngày 15 tháng 3 năm 2019
Người viết
Nguyễn Sỹ Bảo